Thứ Hai, 30 tháng 9, 2013

Chồng bất lực vì chẳng th��� bỏ tôi lâm đáo đệ tam nhân

Anh đề nghị ly y khâm nhưng tôi không chịu. Tôi ban binh chủ động chuyện ấy hàng đêm , lúc anh hồi ưng , lúc anh như người không hết sức mình , tôi phát khóc vì thấy mình còn thất cấm cả thân xác chồng.

vợ chồng tôi thành thân được 18 năm , duy độc nhất nhân trai , một gái , các cháu đang niên cấp 3 , học tốt và cung thuận , lễ phép. Chồng tôi cao ráo , đẹp trai , phong độ , sang thu giỏi , có bộ vị xã hội , ra đường nhiều người nể , hơn cả là anh sống tình cảm , bổn phận với hai đích đường ngoại , khốc ái các con. Bản lai tôi thấy khinh khi đọc trên diễn đàn những bà vợ tâm tư về chồng lâm đáo đệ tam nhân thì xót thương , sủng quán , nhưng khi bị vợ phát hiện chẳng khác gì mèo thuỳ đầu tang khí , than khóc , quá ý , thậm hoặc khuynh đảo lỗi là tại người thứ ba.

Tôi nói với anh mô tâm có người chồng hèn nhát nhậm địa , nếu yêu ai anh phải ly hôn tôi trước rồi sæ  lai sạ đáo với người ta. Bỉ thời , anh chỉ cười và bảo tôi những ông chồng đó chỉ bác tước đệ tam nhân thôi. Nhiều lúc tôi mâu thuẫn với bản nhân , thấy bất an với cuộc hôn nhân của mình. Tuy anh xót thương , chiếu ưng cho các con , nhưng tuồng như không yêu tôi. Chồng chỉ tiếp xúc với nhau ngắn gọn về tình hình các con , anh thì nhất khắc quan hoài đến xúc cảm của vợ , phong môn nhi tình thoại , chuyện ấy chỉ như đồng nghĩa vụ.

Tôi thấy lạo đảo , đơn chiếc với nhật tử , rồi lại nghĩ nhật tử kiến thụ giới thời bữa nay bao người ước mơ , nên lại tiếp kiến. Bách xuất tham mưu anh chỉ thay đổi nhất bán thiên rồi đâu vào đấy. Có lần bạn thiệt đầu căng thẳng , anh nói xúc cảm phải đến tự nhiên , anh thương em và đã cố gắng , lần khác anh nói khi thành thân không yêu tôi mà do bố mẹ anh sắp đặt ( bố tôi là bạn thân của bố anh ) , cứ nghĩ sau hôn nhân sẽ phát sinh tình yêu , anh quá ý và nói tôi cho thêm thời kì. Bất nhiên sống được hỗ tưæ ng bất tại hồ hữu duyên nữa , anh vẫn phụ trách với tôi và các con. Khi anh nói thế , hồi hoả phạm sở nỗi đơn chiếc và xin anh đậu lưu. Lương bổng anh vẫn đưa hết cho tôi , địa khế bất động sản tôi đề nghị xuất danh anh cũng đồng ý.

Sự đời thật trớ trêu , anh đã yêu tha nhân và thừa nhận điều đó , không giấu diếm. Tôi bất định cô ta hơn mình ở điểm gì nhưng có lẽ phải yêu lắm anh mới dự bị bỏ vợ con như vậy bởi anh vốn là người thận trọng , làm chi cũng nghĩ trước sau. Với linh giác tà hàng của người vợ , tôi thuê ám thám tìm hiểu , an trang gián điệp trên phôn , điện não của chồng , chưa thừa mông sản vật anh đã chủ động nói muốn ly hôn.

Tôi đớn đau lắm nhưng nghĩ nhất quyết không để anh lâm đáo tha nhân được. Đau hơn khi đệ tam nhân của anh đang dĩ hôn , con trai 5 tuổi , mới ly thân chứ chưa ly hôn , chắc gì cô ta sẽ lâm đáo anh? Cô ta cũng có học , ngh , môn hộ. Tôi khuyên anh vì con , chưa đứa nào vào đại học , rồi liên lí ngần ấy năm , xã hội nhìn vào , đàm tiếu. Anh chỉ im lặng , nói sẽ nghĩ suy. Nhiều lúc tôi gào lên tại sao anh yêu cô ta , anh vẫn phong môn nhi gì. Liệu có phải cô ta trẻ , đẹp hơn tôi?

Anh tâm tư với bạn yêu con người cô ta , khâm hoài và tính cách. Anh tìm được người ăn nhập với mình , mô tâm trì diên thời cơ. Tôi trò chuyện với phu gia , công bà đã phúng gián , đề nghị họp gia đình , mãn môn chồng xúm vào nói anh. Tôi cũng trò chuyện với bố mẹ đẻ , bố tôi gọi anh về , vì nổi giận nên cụ khoa đại lời. Anh kiên nhẫn , chỉ im lặng với bài cũ: Cho con nghĩ suy. Tôi lên gặp sếp tổng và lão huynh chí thân của anh nhờ phúng gián , nhưng chồng tôi đã nói với anh bạn: "Mỗi nhà mỗi cảnh , ông sống khang lạc , không sống trong gia đình tôi nên không hiểu". Bạn anh lại khuyên tôi cứ bình tĩnh , từ đồ , bất nhiên được diệc ưng để anh ấy ra đi.

Tôi biện nhận thung thử nhật tử rất căng thẳng , anh chỉ lãnh đạm như cái bóng. Anh đề nghị ly y khâm nhưng tôi không chịu. Tôi ban binh chủ động chuyện ấy hàng đêm , lúc anh hồi ưng , lúc anh như người không hết sức mình , tôi phát khóc vì thấy mình còn thất cấm cả thân xác chồng. Biết anh vẫn yêu con , tôi và con gái cùng xử lí cho anh tối hậu thư: nếu ly hôn các con không nhìn mặt anh nữa. Kim phiên công dụng , anh khóc vì khổ cực. Hậu lai chính các con lại thương bố , chúng trò chuyện với anh.

Sáu tháng qua , chúng tao chẳng thể thung sự việc ly hôn. Tôi trần thuật anh sẽ tay trắng lâm đáo cô ta , vì bất động sản tôi đang qua soái hết cho các con. Anh nói tôi cứ bảo lưu , anh sẽ châu tế thêm cho các con hàng tháng vì vẫn kiếm được tiền. Nếu chồng tôi không còn bất động sản gì thì có chắc cô kia vẫn dự bị lâm đáo anh không? Họ còn nói muốn có con với nhau.

Tôi sống quá mỏi mệt , anh không não hận , vẫn giữ thái độ hoài nghi thường nhật , vẫn về nhà , nhưng mục quang anh ngày một thờ ơ. Anh nói đã nhiều tuổi , từng trải , quyết định bão khiểm tạm thời , vội vàng. Tôi thực sự bất định phải làm chi bây chừ. Bái 託 các bạn giúp tôi với. Chân thành cảm ơn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét