Thứ Ba, 3 tháng 9, 2013

Ngu ngốc khi giữ mãi hình bóng anh

Thấy ai giống anh trên đường em lại phóng theo. Em không biết phải làm gì , khóc bao nhiêu lần rồi cũng không nhớ nữa. Em đi lang thang ngoài trời đầy nắng và gió mà thấy đau lòng quá.

Em đã yêu anh thật nhiều rồi lại để anh rời xa vì một người con gái khác. Anh đến bên em khi mùa đông tới , anh đâu có gây ấn tượng gì trong lần đầu mình gặp nhau. Em vươn vai anh , yêu đến mù quáng , đến mức xa nhau rồi mà em vẫn không thể đón nhận ai. Anh lớn tuổi hơn em nhiều , hay hút thuốc , hay nhậu và không tốt trai , không hiền lành , không phải mẫu người em từng mong ước. Vậy mà có điều gì đó ở anh khiến em không tài nào xóa nhòa được. Em phải làm gì đây?

Kể từ ngày giác sát còn có người con gái khác ở cạnh anh , một người con gái anh đã yêu , trái tim em như hàng ngàn nhát dao đâm khi nhìn thấy dòng tin nhắn của cô ấy trong điện thoại anh. Em bàng hoàng , hoang mang và đau nhói , không biết nên nói gì khi anh hồn nhiên: "Hình như em cười mặt bị méo hả"?

hôm đó là một ngày se lạnh , người ta hay gọi là rét nàng Bân , em chọn để xa anh , xa tình hàng đầu nhưng quá thống khổ. Thương sao phong thanh quá , ngày em yêu anh đầy gió và xa anh cũng vậy. Tình của chúng ta chỉ bắt đầu thôi , chấm dứt nhanh như chưa từng có chỉ bằng một tin nhắn chia tay của em. Em thờ thẫn đi lên phòng đứa bạn để rồi òa khóc trong vòng tay nó. Không thể ngờ được người em yêu nhất trên đời lại có thể phản bội , đùa giỡn , tráo chác em. Em thấy sao tình của mình phong thanh quá , như sao thủy dễ vỡ.

Có những đêm em cố ru mình vào giấc ngủ mà không được. Những kỷ niệm cứ tràn về , cả nỗi đau nữa. Có những lần em đi cầu đường chợt nhìn thấy chút gì đó quen thuộc hay một ai giống anh là lại phóng theo để rồi nhận ra rằng sao mình lại ngu si đến thế. Em không biết nên làm gì , khóc bao nhiêu lần rồi cũng không nhớ nữa. Em đi lang thang ngoài trời đầy nắng và gió mà thấy đau lòng quá.

Mới ngày nào thôi anh vẫn còn ở đây mà sao giờ chỉ có mình em. Em thật ngu si khi cứ giữ hình bóng một người đã rời xa trong trái tim. Em từng nghe một câu nói "Lưu giữ hình bóng ai đó là một điều đau khổ" , vậy mà sao cứ cố làm vậy nhỉ? Đã đến lúc ảnh hình của anh trong em phải xóa nhòa rồi , em không thể sống mãi với hình bóng một người đã rời xa , người đã khiến em đau đớn đến mức tưởng chết đi được.

Em sẽ mỉm cười mỗi khi ai đó nhắc đến anh , sẽ cười và chào anh nếu ta vô tình gặp nhau trên đường đời. Đã đến lúc em phải đi tìm một tình mới , tình khiến em không thống khổ như anh , một người để em có thể dựa vào mỗi khi buồn , có thể cùng cười và ôm thật chặt khi em cần. Hãy giữ những gì tốt đẹp nhất của em trong anh bởi em biết anh đã và đang có một người con gái khác ở bên. Đến lúc em quên lãng anh rồi , hãy để em cất giữ những ảnh hình , những kỷ niệm giữa 2 đứa mình trong trái tim em , một góc sâu nào đó không ai có thể chạm đến được anh nhé.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét