Chủ Nhật, 29 tháng 9, 2013

Chán chồng , tôi 'mồi chài' nhiều đàn ông

ngoại tình với sếp cũ , nhất thời gian sếp cải nhậm , sếp mới về hồi hoả biến pháp nhi gần gụi. Tôi ăn diện , hở cơ hơn để gây sự chú ý , sếp cũng tỏ ra tiếu khắc nhưng vì tôi tấn công mạnh nên mạn mạn sếp tâm nhuyễn , rồi chuyện gì đến lại đến.

Tôi và anh thành thân hơn chục năm , có hỗ tưæ ng một trai , một gái , công mẫu lạng công ăn phạn uyển nhi an an tâm tâm trong quan sảnh. Lạc viên nội ngoại tuy không ngh nhưng kinh tế tạm ổn , vợ chồng cứ vậy kinh dinh , thậm chí bố mẹ còn giúp đỡ lạc viên tôi nhiều thứ cả tồn tại lẫn tinh thần bạc nhược. Tôi cảm thấy toại nguyện và thật khang lạc , lạc viên như vậy là niềm khang lạc , ước ao của nhiều người.

trớ trêu thay lạc viên ngày một có nhiều chuyện bất thiện gây ba cập khang lạc , chồng mải chơi , không vì nhi nữ , bài bạc mà là nghiện hút. Tổ ấm hai bên khuyên bảo bách xuất nhưng anh không tự được , vẫn dấm dúi chích choác. Nói vậy chúng nhân lại hỏi làm quan sảnh vi thập ma bất bị đuổi việc? Là vì tổ ấm tôi có nữu đái nên mặc sự chồng làm vẫn được công gia "chiếu cố".

Tôi bách xuất khuyên bất hàng , thậm nhi còn ly thân nhưng anh vẫn chứng nào tật ấy. Lẽ ra ra trong tổ ấm như vậy tôi là người mẹ yêu tri đạo bị giết , gồng mình lên vì hai nhi tử ấu trĩ để khuyên bảo chúng thành tài , phải làm gương cho các con hiến chưæ ng , để sau này trở nên con ngoan cao đồ , thế mà hồi hoả không nghĩ na dạng nhi. Phần vì ích kỉ cá nhân chủ nghĩa , phần vì tức chồng , tôi mang mục thung sự các cuộc tình vụng , gây xáo trộn khang lạc của nhiều tổ ấm. Chồng biết nhưng không ngăn đón được , tôi đĩ với cả sếp mình , và những thưæ ng đầu ăn bên ngoài. Xin sáp thoại tôi mô sở hữu trổi , nhan sắc cũng thường nhật bất nhiên nói là xấu.

Tôi biết những việc mình làm đối bất khởi chồng con rất lớn , đối bất khởi những bà vợ mà tôi đã cặp bồ với chồng họ , thế mà nghĩ suy đó không thắng nổi những hành động của bản nhân. Tôi thung sự yêu họ như nga tử , con tôi để cho a nãi chăm sóc , hát mặc thuỷ nhi của con tôi cũng bất văn bất vấn nên sản vật kém. Tôi tranh thủ mọi lúc để được gần bồ , để được kiều quý , bù đắp những gì chồng không mang lại.

đầu tiên tôi cặp bồ với sếp cũ , được nhất thời gian sếp cải nhậm , sếp mới về hồi hoả biến pháp nhi gần gụi. Tôi ăn diện , hở cơ hơn để gây sự chú ý , sếp cũng tỏ ra nghiêm khắc , cản bất thượng tính nguyệt hoa nhưng vì tôi tấn công như sở dĩ mạn mạn qua các cuộc chuyện trò bằng email và phong tình hành động của mình , sếp đã tâm nhuyễn. Thập ma đến sẽ đến , rồi cũng chỉ đắc thời gian không lâu sếp bắt đầu tránh xúc tiếp với tôi , các u hội bất tại. Hữu thời tôi nghĩ suy hay sếp thử vậy để xem tôi đáp lí thế nào , hoặc sếp thấy tôi như thế mà cảm thấy ghê sợ , khinh , bạch nhãn mà sếp trầm muộn rút lui?

Tôi biết sở dĩ cũng không chèo kéo , lại cặp với một bạn lữ bên ngoài , bản lai được anh kiều quý , mua nhiều quà trực tiền tặng , rồi lại chỉ đắc thời gian , tình cảm giữa chúng tao phai dần. Miệng thế về tôi trong công gia , láng giềng tận nhân giai tri cả nhưng họ chỉ xì xèo chỗ nọ na bích mà chẳng ai thực tâm tâm tư , san sớt để tôi sớm biện nhận những sai lầm.

Sau lưá» ng hạ tử cặp bồ tôi mới nhằm nhò đàn ông chỉ bác tước những người đội hậu như tôi để thử quan cảm lạ , thung sự nhu yêu sinh lí , những thần thiệt ỗ ngon ngọt đại bất liễu hão huyền , không thực. Những món quà họ tặng cũng chẳng hà vị bởi họ bỏ đồng bạc để tặng những thứ đó , chung cuộc chích tiêu thành tích hận bất đắc chứ hà thưởng yêu gì tôi.

Tôi cảm thấy những phạn uyển nhi của không thân bất quý làm một người vợ , người mẹ trong tổ ấm và thật điếm nhục. Tôi thấy hối hận khôn xiết , mặc dù nhận lại cũng muộn nhưng muốn viết lên tâm tư này để những ai đã và đang tồn tâm tưởng cặp bồ hãy nhận lại , đừng tự đẩy mình vào cùng đồ , yêu tri đạo ái tích những gì mình đang có , biết bị giết bản nhân để chăm sóc tổ ấm , hài tử mình thành niên , đó là điều khang lạc nhất.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét