Thứ Ba, 8 tháng 10, 2013

Nơi đâu là bến đậu của hán tử lại đãi đàn bà?

nhật tử của tôi dần trở nên bế tắc , bởi tôi không còn trẻ cæ  hồ phô diễn liễu sự nữa. Nhưng nơi đâu là bến đậu của tôi , một hán tử lại đãi đàn bà?

Xin chào chúng nhân. Căn bổn tôi là một bạn đọc im lặng , nhưng bữa nay muốn lên tâm tư một tí - những bí mật mà tôi chẳng thể thổ lộ với ai.

Tôi bản niên độ 29 tuổi , cũng đến tuổi lấy chồng an gia , nhưng chưa nhất thứ tính đưa nữ bằng hữu về nhà. Bè bạn của ta ma thấy tôi đã nhiều tuổi mà vẫn đơn thân , cũng ra công mối lái. Phụ cận ta ma tôi bắt đầu nóng ruột , khẩu khẩu thanh thanh giục tôi đưa nữ bằng hữu về nhà , rồi giới thiệu những cô nưæ ng năng cấu ăn nhập cho tôi. Dù mô tâm nhưng mô tâm làm mẹ lo âu ma phiền , thỉnh thoảng tôi cũng duy độc nhất nhân vài cuộc gặp , nhưng chẳng khai phó đâu.

hoàn cảnh của tôi không tệ , hình dáng bão khiểm khó nhìn , sống có nguyên tắc. Hoàn cảnh giản đơn , lạc viên tôi rất thương yêu nhau , ta ma tôi đều là người chung thủy , chưa để xảy ra vẻ tiếng gì không hay.

Ba tôi là bác sỹ , mẹ tôi là dược sỹ , tuy lạc viên không quá sang giàu nhưng nền nếp. Hai kha môn nhi tôi phát khoả dưới sự giáo đạo và quan hoài của ta ma. Tôi theo nghiệp ba , tính cách cũng giống ba , không nóng nảy mà hướng nội , ít nói.


18 tuổi , tôi sợ hãi tột độ khi sát giác ra tôi thích một cậu bạn ở lớp anh ngữ ( Ảnh minh họa )

Chắc đến đây chúng nhân cũng thấy áo diệu đúng không? Như thế mà cản bất thượng ý trung nhân cũng chẳng vội kết hôn thì khả thị bất đối đầu. Quả tình tôi bất đối đầu. Tôi là một hán tử lại đãi phụ nữ. Hoán ngôn chi , tôi là người đồng tính.

nhiều lúc cũng thấy quá trớ trêu , tự vấn trời tại sao lại như thế? Cho tôi một thân thể thường nhật , một lạc viên thường nhật , nhưng lại duy độc nhất nhân xu hướng sex phản thường. Khi học trung học phổ thông , mấy thằng bạn phấn khởi đàm luận về các bạn nữ , mắt hổ thị tò mò về những chuyển biến của phái đẹp , thì tôi cản bất thượng hứng thú.

thì hậu tôi cũng chưa rõ là mình có gì kì dị. Vì tính tôi sinh tựu đã lại đãi tham gia vào chuyện hồ đồ , tôi chỉ nghĩ mình nên tập trung thượng khoá hành thì hơn. Cho giới thời tôi vào đại học , tôi cảm thấy mình đặc biệt quan hoài một cậu bạn cùng ở trong câu lạc bộ anh ngữ. Thấy tình cảm trong kê tâm có những chuyển biến áo diệu , thấp thỏm qua ký khi cậu ấy một hữu sinh hoạt CLB , tôi mới biết đó là "thích" một người.

sát giác ra sự thực đó , tôi rất phù động , tự công tế bao lăm lần cũng không đẩy được nghĩ suy ấy xuất cảnh đầu. Tôi đã kinh hoàng , cảm thấy bản nhân mình tật bệnh , vi nan , cũng chẳng biết nói với ai. Tôi sợ ta ma biết sẽ tức giận lắm , cũng bất vị với em gái , tuy kha môn nhi tôi gần gụi hỗ tưæ ng , có gì nó cũng kể với tôi trước tiên , nhưng vì thế tôi càng sợ nó kinh tởm người anh mà nó vẫn luôn quấn quýt.

18 tuổi , tôi sợ hãi tột độ , nhưng bất qua thể thầm khóc một mình. Phải , một thằng con trai luôn bình tĩnh như tôi đã có những lúc ngọ dạ vùi mặt vào gối mà hào khốc như con gái. Nhưng rồi cái tính bình tĩnh được rèn giũa bao lăm năm cũng vực tôi dậy. Tôi tiếp kiến sinh hoạt , hiến chưæ ng bình thường.

Có chăng thay đổi là thỉnh thoảng sẽ nghiên cứu tài liệu , cảo kiện và rất nhiều thứ quan hồ đồng dục. Dần dần , tôi cũng không bài bác nữa , mà ngày một thêm khẳng định về xu hướng của bản nhân. Những chuyển biến la liệt thì rất dài , nhưng cũng chẳng biết nói thế nào.

10 mỗi niên , tôi đều tập trung vào sự nghiệp , nghiên cứu , để bản thân mình bận bịu. Cũng có những bác động tạm thời và từng si ái một hán tử hơn tôi 3 tuổi , là lão tiền bối của tôi từng giúp đỡ tôi nhiều về mặt chuyên trị. Anh rất đàn ông và tuấn kiệt nữa , thung nhi mà hấp dẫn tôi.

Nhưng tất cả họ đều duy độc nhất nhân điểm chung là phải an gia , thú thê , sinh con. Bất qua tôi ngao du giữa thế cuộc này , chẳng biết bản nhân mình là ai , hoạt hoạt thế nào nữa , khổ cực cũng thuyết bất thượng. Người ta thất luyến thì được quyền đớn đau , nhưng tôi cả quyền ghen , ghen tị cũng cản bất thượng , chỉ đắng cay một mình.

nhiều lúc tôi cũng nghĩ , hay là theo lời mẹ lấy một nhi tử gái hiền từ , với nền tảng đạo đức cùng tính cách kiềm chế tình cảm của tôi thì "tương kính như tân" sống hỗ tưæ ng rồi đời dã bãi. Tôi là một hán tử bách phân chi bách thường nhật về sinh lí , có khác chăng là xu hướng thích đàn ông nhi dĩ. Nhưng tôi có xác xuất án nại nó , rồi khiết đái bí mật này xuống lòng đất.

nhật tử của tôi dần trở nên bế tắc , bởi tôi không còn trẻ cæ  hồ phô diễn liễu sự nữa. Nhưng nơi đâu là bến đậu của tôi , một hán tử lại đãi đàn bà? ( Ảnh minh họa )

khả thị làm như nhiên tắc hữu công bằng với nhi tử gái ấy không? Tôi chẳng thể cho cô ấy tình yêu , nhưng lại giữ cô ấy bàng biên bàng biên , để cô ấy sinh con cho tôi thì cũng thật hoạt kê. Hữu công bằng với tôi không , khi khổ cực mà ôm bí mật này? Cuộc hôn nhân nhậm địa có xác xuất vững bền thật không , hay cùng dày vò lẫn nhau?

Nhưng bất nhiên giá ma thì công bằng với cha mẹ luôn thương yêu tôi , nuôi nấng tôi thành tài sao? Họ sẽ khổ sở , mẹ tôi suốt ngày đãn nguyện em gái tôi bão oa oa về nhà ngoại để ủ ấp cháu , mong chờ tôi an gia sinh hài tử , sao có xác xuất ngật đắc tiêu khi con trai mà mẹ tôi luôn kiêu hãnh trở nên như vậy? thiên hạ sẽ đáp lí thế nào , có lẽ chỉ cho tôi là một tên biến thái dơ dáy cũng nên.

nhật tử của tôi dần trở nên bế tắc , bởi tôi không còn trẻ cæ  hồ phô diễn liễu sự nữa. Nhưng nơi đâu là bến đậu của tôi , một hán tử lại đãi đàn bà?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét