Thứ Tư, 2 tháng 10, 2013

Chồng bỏ 3 mẹ con tôi để theo bồ già Vợ mãi chăng khứng 'lớn'

Tưởng anh bỏ mẹ con tôi để theo gái trẻ đẹp , đằng này lại đi theo người đàn bà vừa xấu vừa già , đã có cháu nội ngoại rồi. Từ đó đến nay anh chẳng có trách nhiệm gì với gia đình , mình tôi phải gồng mình lên để nuôi 2 con ăn học.

phu phụ tôi lấy nhau , sinh được 2 đứa con , trai có gái có , các cháu rất xinh xắn và ngoan ngoãn. Nhà nghèo , anh lại là con trưởng , tôi phải lo tất thảy công việc trong gia đình. Bố chồng mất sớm , mẹ chồng tham ăn vụng ở , không biết đối nội đối ngoại nên chẳng ai ưa. Tôi biết làm biết ăn , đối nhân xử thế nên anh em họ hàng nhà chồng ai cũng quý.

từ khi sinh cháu thứ 2 , tôi phát hiện chồng có quanh với người đàn bà khác nhưng không biết ở đâu vì anh lái xe khách bắc nam nên tôi cũng kệ. Thấy anh có những ngày nghỉ toàn tráo chác để đi ở với người đàn bà đó , đến lúc con được 6 tháng , tôi thẳng thắn nói chuyện nhưng anh không thú , cứ tráo chác. Không thể chịu đựng được nữa , tôi lại nói chuyện với anh lần nữa , anh khùng lên , thu vén áo quần đi ở luôn với người đàn bà kia.

nửa tháng sau tôi biết được anh đang ở với người đàn bà kia trên tuyên quang , chị ta hơn anh 13 tuổi , chồng bị tai nạn đã qua đời. Tôi suy sụp và cảm thấy khinh thường chồng khôn cùng. Tưởng anh bỏ mẹ con tôi để theo gái trẻ đẹp , đằng này lại đi theo người đàn bà vừa xấu vừa già , đã có cháu nội ngoại rồi.

từ đó đến nay anh sống với chị ta 5 năm rồi , chưa một lần về thăm con và có trách nhiệm gì với gia đình , mình tôi phải gồng mình lên để nuôi 2 đứa con ăn học. Tôi hận người đàn bà đó khôn cùng. Mọi người đừng nghĩ tôi độc ác , ai ở trong tình cảnh như tôi mới hiểu được nỗi đau khổ của người nữ giới bị chồng phản bội , lại một nách nuôi hai đứa con nữa.

Em thường trách móc mẹ chồng mỗi tối khi nằm cạnh tôi , rằng mẹ anh như thế này thế kia. Tôi giải thích cho em hiểu , những gì mẹ sai tôi sẽ góp ý cho mẹ. Đến hôm nay , em đã cãi nhau với mẹ , lại ẵm con về nhà ngoại.

chúng tôi quen nhau được 2 năm trước khi làm đám cưới , chừng đó thời gian tuy không dài nhưng cũng đủ để hiểu về em , kết liễu của tình 2 đứa là một cậu nam tử đáng yêu. Từ khi có con cuộc sống trở thành khó khăn hơn , phu phụ bận rộn với công việc , rồi hầu hết thời gian đều dành cho con , thời gian tâm tình ít đi. Tôi gắng gỏl làm việc mong có cơ hội thăng tiến để kiếm tiền nuôi con , sửa nhà , thời gian thấm thoát con cũng được một tuổi.

đòi phen giận nhau em lại ẵm con về ngoại , không cho tôi gặp , nghĩ đến tình cảm phu phụ tôi thường nhường rồi gọi em về , nhưng giận nhau nhiều em càng bỏ mặc , không quan tâm tôi như thế nào. Với em bạn bè rất quan trọng , nếu tôi trễ 5-10 phút em làu bàu , la ầm lên , còn bạn em lại không vậy. Em để mặc tôi loay hoay với đống hồ sơ của mình , trong lúc có thể ngồi làm giúp bạn , thậm chỉ nhờ tôi làm hộ việc của bạn em.

Thương em tôi cũng gắng gỏl làm , nhưng chả bao giờ em hỏi tôi có mệt không , lại luôn điện thoại thăm hỏi người khác. Em chở người ngoài đi làm việc của họ , để mặc con ở nhà đợi về cho ăn. Em vô tư lự lắm , tôi vẫn thường nhắc khéo vì tính em ngang bướng , thích là làm nhưng mọi thứ đâu lại vào đấy.

Em thường trách móc mẹ chồng mỗi tối khi nằm cạnh tôi , rằng mẹ anh như thế này thế kia. Tôi giải thích cho em hiểu , những gì mẹ sai tôi sẽ góp ý cho mẹ. Đến hôm nay , em đã cãi nhau với mẹ , lại ẵm con về nhà ngoại , giật đứa con từ tay tôi đang bế. Lần này tôi không để em làm vậy , tôi giơ tay tát , em đòi ly dị , nhìn con khóc tôi lại càng giận em hơn. Tôi đánh em thêm một cái nữa. Có phải tôi là một người chồng vũ phu như người ta thường nói?

Tôi phải làm sao trong giây phút đó đây , khi nỗi giận chất chứa bao lâu nay cứ dâng trào trong lòng. Không biết phải làm sao khi vợ và mẹ không thể hòa hợp. Tôi mệt mỏi quá các bạn ạ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét