Thứ Sáu, 4 tháng 10, 2013

Day dứt về quá khứ không trinh nữ của em

Vẫn biết rằng nhân cách mới là quan kiện nhưng sao tôi chẳng thể trừu thân khỏi đầu những nghĩ suy đó. Em vẫn đối đãi đại hảo , thay đổi rất nhiều vì tôi và bất qua tôi cũng mô tâm mất em.

Tôi vốn là kẻ bế môn khước tảo , bầu bạn mạc bất nhận tôi là người khó tính khó nết , thực sự là vậy , tính cách và vẻ bề ngoài vi nhân lạ nhìn vào cũng nói tôi khó gần. Nhưng tôi vị tằng sống mếch lòng chúng nhân , trong nghề nghiệp , bầu bạn rất quý vì tính cương trực , trực sảng. Thỉnh thoảng bầu bạn có trêu "Không biết rồi có đứa nào nó yêu nổi mày không nữa" , tôi chích cố cười. Bản lai tôi hai lần yêu , do biệt nữu và cũng có xác xuất vì sự ích kỉ của bản nhân nên từ biệt. Cách đây khoảng sáu tháng , tôi quen em qua sự giới thiệu của một người bạn. Bỉ thời tôi đang nấu ăn , còn bạn tôi đại tác chở em lên phòng mình.

Cái nhìn đầu tiên về em thật quan thiêm , em hữu hạn ráo nhưng liễm đản nhi rất đắc dạng nhi và tính cách sí nhiệt. Tính tôi vốn nhút nhát , với bầu bạn quen thân có xác xuất hỏi han tin tức các sắc nhưng khi gặp mặt với con gái thì chẳng hiểu sao chẳng nói được gì ngoài mấy câu ưng thù. Em về , tôi nghĩ và cười nhủ , em xinh xẻo , sí nhiệt như vậy có lẽ không thân có thời cơ. Rồi những buổi xuất 遚 hội đồng nhóm bạn , những khẩu tín , cuộc fone đã đem chúng ta ai cận nhau hơn.

chúng ta luyến ái , tôi nghĩ mình là kẻ thật gặp dịp tốt và tự nhủ sẽ yêu em thật nhiều , thì nhất khắc làm em buồn. Tính em rất dễ giận , dễ khóc , mặc dù biên bức luôn tỏ ra cứng rắn. Sæ  giao nhưng không ít lần hai đứa bạn thiệt đầu tựu nhân tiểu ngã của mạc bất lớn , bất hạ nhất thứ tính em nói từ biệt. Ám địa lí tôi luôn nghĩ thập ma đến nhanh rồi cũng bộ xu thôi nhưng lại khuyết phạt can đảm làm điều đó và biết em cũng mô tâm như vậy.

Em nói yêu tôi rất nhiều và có lẽ vì tôi chưa va vấp nên cũng thấy hơi vi nan khi em nói vậy vì chúng ta chỉ sæ  giao nhau vị tựu một tháng. Hai đứa siêu xuất giới hạn sau hơn một tháng tưæ ng thức. Làm chuyện ấy , em vu lại còn trinh nữ , bị tình nhân trước bác tước lúc em say và ngay dực nhật em đã từ biệt y nhân. Em khóc , bảo buồn rất nhiều vì đã làm chuyện đó trước khi cưới. Em hỏi tôi có ý rằng em là người đội hậu không và tôi có yêu em nữa không khi đổng sự đó? thực sự tôi thoáng buồn nhưng cũng chẳng biết là do xúc cảm tựu thử , hay do tôi không thừa vọng sẽ bị bóng tối vì điều đó như bây chừ nên yên ủi em rằng bất tá khẩn lắm , yêu em chứ bão khiểm quá khứ của em.

thung thử dĩ lai tôi vị tằng hỏi em thêm gì về chuyện đó nữa , biết có xác xuất sẽ làm em thương tổn nhiều hơn nếu hoán khởi. Nhưng ngay lúc này tôi thấy những gì đã nói với em bỉ thời là giả dối , cố gắng học cách quên và dung thứ nhưng chẳng hiểu sao điều đó cứ bóng tối. Tệ hơn tôi ý rằng những gì em nói là giả dối , sự thực không giản đơn như vậy. Kinh thường đọc những báo đạo về cuồng ngữ , phản bội tình yêu trong tình yêu hồi hoả càng nghĩ suy về con người của em. Những lúc hai đứa náo ý kiến hoặc khi một mình hồi hoả nghĩ về chuyện đó.

Vẫn biết rằng nhân cách mới là quan kiện nhưng sao tôi chẳng thể trừu thân khỏi đầu những nghĩ suy đó. Em vẫn đối đãi đại hảo , thay đổi rất nhiều vì tôi và bất qua tôi cũng mô tâm mất em. Lúc này tôi thấy thực sự rối bời , như tượng có hai con người đang tồn tại trong tôi vậy. Tôi bất định có nên tiếp chuyện để rồi suốt ngày cái nghĩ suy ấy cứ bám lấy hoặc tệ hơn là nếu chúng ta đến được hỗ tưæ ng sẽ duy độc nhất nhân tảo vãn day dứt em vì điều này không? Tôi mô tâm làm em thương tổn vì nghĩ suy ích kỉ của mình. Rất mong thừa mông châm ngôn của chúng nhân để giúp tôi siêu xa cảnh huống này.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét