Thứ Sáu, 25 tháng 10, 2013

Chồng tìm sự 'giải thoát tinh thần' nơi bồn , bắt nhân tình liên tục vì thiếu sex

Từ khi anh tha thứ , tôi gặp khoảng 5 người nữa. Tôi không muốn chỉ gặp một người , vì họ không thỏa mãn đủ , lam dep da mat nhiều khi vừa hẹn người này xong tôi lại hẹn gặp người khác ngay lập tức.

Tôi 32 tuổi , có chồng và một bé gái 5 tuổi , ngoài nhìn vào ai cũng thấy gia đình tôi thật hạnh phúc. Thực ra không như mọi người nghĩ , tôi và chồng suýt ly dị , nguyên nhân do tôi. Anh là người người nam tốt , biết yêu thương thê tử , thành đạt trong sự nghiệp , trái lại anh bị bệnh yếu sinh lý , còn tôi rất mạnh mẽ trong chuyện ấy , anh không thỏa mãn được cho tôi.

Anh đi làm từ sáng đến tối mới về , không muốn cho tôi đi làm , chỉ ở nhà chăm lo cho con , bởi thế tôi có nhiều thời gian rảnh rang. Tôi lên mạng chat cho vui , giết thời gian. Tôi chat với nhiều người , trẻ có già có , đề tài nói với nhau cũng xung quanh vấn đề tình dục , trao đổi webcam để cùng thỏa mãn. Trong số đó có người người nam lớn tuổi ở Mỹ , đang có gia đình , vợ ông ta chắc già lão nên không còn muốn chuyện vơ chồng. Hai tháng sau ông ta nói sắp về Việt Nam chơi , đi cùng gia đình , ông hỏi tôi có muốn gặp không để sắp xếp cho tiện lợi. Tôi không cần suy nghĩ , trả lời đồng ý gặp.

Chồng hoàn toàn tin tưởng vào tôi , anh không bao giờ kiểm tra giờ giấc , bởi thế tôi và ông ta gặp nhau quá dễ dàng. Trong thời gian ông ở Việt Nam , chúng tôi gặp nhau 3 lần , tôi có những cảm giác mà chồng chưa bao giờ đem lại , ông ta cũng tỏ giam can an toan ra rất mê say tôi. Khi gặp ông rồi tôi không muốn gần gũi với chồng nữa dù biết vẫn yêu chồng. Sau đó chúng tôi luôn luôn chat trên mạng.

Đúng là làm chuyện xấu sớm muộn gì cũng bị phát hiện , một lần chồng mượn laptop để lên mạng , tôi sơ suất quên tắt email , bao nhiêu chuyện của tôi , chồng đều biết hết. Anh không tỏ ra giận dữ , chửi bới gì hết , chỉ ngồi lặng im , không nói lời nào. Sáng hôm sau , anh nói nên ly dị vì không thể chấp thuận người vợ như vậy. Anh đã tin tưởng tôi tuyệt đối , trong lúc tôi lại sản xuất chuyện anh không bao giờ nghĩ đến.

Tôi khóc lóc , van xin anh tha thứ vì còn yêu anh lắm , chưa bao giờ nghĩ sẽ rời xa anh , nói đủ thứ lý do làm cho anh xiêu lòng. Sau đó , anh đồng ý tha thứ , nói nếu xảy ra lần nữa sẽ ly dị ngay , thiên thu không gặp lại tôi nữa. Anh dành nhiều thời gian ở nhà với vợ hơn , không nhắc gì chuyện tôi bắt nhân tình nữa , chuyện chăn gối vẫn như vậy , không có gì thay đổi.

Không hiểu sao tôi lên mạng chat lại. Quen biết nhiều người , nói chuyện một thời gian lại hẹn gặp nhau ở ngoài. Từ lúc đó đến giờ tôi gặp khoảng 5 người nữa , họ đều có gia đình như tôi , không hiểu sao tôi lại có nhiều đòi hỏi như vậy. Tôi không muốn chỉ gặp một người , vì họ cũng không thỏa mãn được , nhiều khi vừa hẹn người này xong tôi lại hẹn gặp một người khác tức khắc. Lúc đó tôi không còn nghĩ gì đến chồng và hậu quả nữa.

Tôi biết mọi người đọc xong sẽ nguyền rủa , nhưng tôi không muốn như vậy , chỉ vì cơ thể tôi quá đòi hỏi chuyện đó , chồng lại không đáp ứng được. Đến giờ chồng vẫn chưa biết chuyện tôi lại bắt nhân tình , sau những cuộc vui đó , đêm về nằm bên chồng tôi lại cảm thấy hối lỗi , sợ anh biết. Ở bên anh tôi hạnh phúc vì có người chồng biết chăm lo , yêu thương thê tử , nhưng anh lại không làm cho tôi thỏa mãn.

Tôi có ý nghĩ hay ly dị để anh tìm người phù hợp và xứng đáng với anh? Tôi biết mình là người vợ không ra gì , không xứng đáng với tình ái anh dành cho. Còn tôi cũng có thể tự do đi tìm những gì anh không có. Các bạn hãy cho tôi lời khuyên , chân tình cảm ơn.

Tôi thèm lắm sự thảo luận , câu trao đổi , bù lại anh vẫn lặng im. Anh nói cố tìm sự thăng bằng theo cách hướng ngoại , để rồi "nâng đỡ tinh thần" cho cô gái bệnh nhân trong lúc người ta đang sống cùng chồng con.

Anh chọn "im lặng" để tránh mọi giải thích , anh chỉ trải lòng một lần qua mail với câu dặn không được tra xét chuyện cũ , mặc cho tôi chết lặng trong sự phản bội của anh. Anh nói biết tôi sẽ nghĩ anh ích kỷ nhưng chấp nhận điều đó vì chẳng thể làm chi khác. Anh chỉ nói hết những nghĩ suy và tâm tư của mình với người khác để tìm sự yên ủi mà không phải với tôi. Vậy làm vợ chồng để làm chi nhỉ? Anh nói chẳng thể dễ dàng đánh đổ những gì mình đã nhiều năm xây dựng , là niềm ước ao đến thèm khát của nhiều người. Anh làm chi cho hành trình xây dựng này hả anh?

Tôi cần lao thật lực , vừa làm cha vừa làm mẹ , xoay trong vòng xoáy nghề nghiệp , gia đình , con cái , để rồi nhận lại sự phản bội tình yêu. Quan yếu hơn , tôi đã học dung thứ cả năm trời , cuối cùng anh vẫn tìm sự giải vây "tinh thần" nơi khác. 24 năm qua không hề dành sự chăm sóc nào cho tôi , anh sợ tôi không dám đánh đổ cuộc hôn nhân này. Có chăng là sự hổ thẹn vì tan rã do người thứ 3 nên lòng tôi chua chát.

Anh nhậu nhẹt , bỏ bễ nhà cửa , dành thời kì lo âu cho người dưng , tôi chỉ câm nín , buồn não lòng , nhưng chuyện trai gái là vết nhơ tột độ cho tôi. Tôi tự trách mình rất nhiều mà chẳng thể nghĩ mình sẽ có "người anh trai tinh thần" như cách anh đang làm , cho dù thời cơ cho tôi là không nhỏ. Anh bảo cách đối đãi của tôi là rào cản , vậy tại sao anh do dự một sự chia tay? Tôi luôn học hỏi thay đổi để mong muốn có sự đồng cảm nơi anh , anh luôn có xác xuất tâm tư rất nhiều với bè bạn mà chẳng thể làm được điều này với tôi.

Tôi thay đổi làm sao khi tự mày mò cho hợp ý anh mà không hề nghe tiếng nào từ anh , anh không ưng lại đem nói với người dưng. Tôi thèm lắm sự luận bàn , câu thảo luận , bù lại vẫn im lặng , không bao giờ hướng ánh mắt nhìn vào tôi khi trò chuyện. Anh nói cố tìm sự cân bằng theo cách hướng ngoại , để rồi "nâng đỡ tinh thần" cho cô gái bệnh nhân trong khi người ta đang sống cùng chồng con.

Anh nói gia đình cô ta , bên nội lẫn ngoại đều biết anh rõ; nhưng kiên cố họ không biết các dòng chữ "thăng hoa" kia. Khi sự việc vỡ lỡ anh choáng choàng sợ ý trung nhân bé bỏng thương tổn mặc cho tôi áp huyết tăng lên. Anh nói mọi người ở ngoài đều biết mối quan hệ này nên nó thuần khiết , vậy tại sao tôi không được biết? thuần khiết mà phải giấu tôi?

Một năm trôi qua tôi chấp nhận anh sẽ kết thúc sự thuần khiết kia nhưng trở mặt vẫn tiếp kiến , tin nhắn của cô nàng tỏ ra anh là người chủ động. Niềm tin của tôi sụp đổ hoàn toàn. Bây chừ , rỗi rãi là tâm tưởng tôi cứ hiện lên hình ảnh anh đang tâm sự đúng theo lời hẹn với nàng: "Liên lạc theo địa chỉ mail mới , chỉ trong giờ hành chính thôi nhé". Anh có xác xuất kết thúc mối quan hệ này không? Các bạn hãy giúp tôi với.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét