Thứ Năm, 29 tháng 8, 2013

Chồng vô sinh, tôi rối bời khi tình cũ đề nghị có con

Ksor Tuyền Nhựt rằng muốn có con với tôi , muốn trở lại vì chẳng thể quên. Anh đang ly thân và nuôi con. Lí tính và nghĩa tình bảo tôi không chấp nhận lời anh nhưng ham muốn phụ trùng đẻ đau giọt máu của mình đã khiến tôi nan kham.

Tôi đã bác lãm tra nhi của người thứ 3 và người không hoài , thiên yêm , thừa vọng có án kiện nào đó giống mình để được chia sẻ và suy ngẫm thế cục. Giờ tôi thấy nan kham vô cùng , mong quý bạn đọc hãy hiểu , cảm thông và giúp một lối đi thay vì "ném đá" một người ti liệt như tôi.

Cách nay hơn 5 năm , trong lần xuất cần thêm , tôi biết anh - hán tử chững chàng hơn 9 tuổi , có vợ con , tựu thử tôi đại bất liễu đại học sinh năm 3. Tôi xem anh như người anh đáng kính vì đã giúp tôi rất nhiều trong doanh sinh làm thêm , anh thường truyền nhân và khuyên lơn tôi nên gắng gổ trong khoá nghiệp và nhật tử.

chúng tao thường đi ăn sáng hoặc ăn trưa rồi ca phi vào những đại lễ bái điệp sàng giá ốc. Tôi biết anh đã có vợ con và bản nhân cũng tự nhủ mô tâm trở nên đệ tam nhân phá hoại Bảo Ninh môn hộ anh nên luôn giữ sai cự nhất mực. Thời khắc đó con anh được 3 tuổi , vợ anh đi phóng dưæ ng nước ngoài , kinh thường anh gửi bé nhập thác hoặc nguời thân , anh xuất cần vãn bán thiên nhi về với con.

giao tình , tình kha môn nhi chúng tao thật đẹp và thuần khiết. Thời kì trôi , anh trở nên nhất bộ phân trong nhật tử đại học sinh của tôi và chúng tao hữu tình cảm đa cha bất định. Đến khi chợt thấy anh đi rước con , tôi mới biện nhận mình đã sai và tự vấn mình đã làm chi. Bỉ thời tôi biết mình đã có mang với anh được 5 tuần , tôi cam tâm tự tiện bỏ nó mà bất dung một ai biết bao quát anh.

Biết mình sai , tôi đã sửa. Tôi thiên cư trọ , đổi luôn điện thoại , quyết không giao thông với anh nữa vì biết anh thượng dư môn hộ , vợ con , doanh sinh , danh dự và vì anh không thê kỷ tôi. Tôi nhớ anh lắm , nhớ vô cùng nhưng bất cảm giao thông.

Được khoảng một tháng không dưng anh gọi vào số mới của tôi , tôi nhờ song hữu đồng ban nghe hộ và nói là nhầm số. Sau này tôi mới biết anh gọi về quê gặp ba tôi để xin điện thoại mới , anh không quên nói là người nắm được phạn uyển nhi cho tôi khi ra trường nên ba mới cho ( bỉ thời tôi trù biện thông tin luận văn ). Tôi cũng bất minh nổi anh kiếm đâu ra điện thoại của môn hộ tôi ở quê.

Gọi bất hàng , anh không tá trú ở đó , anh mượn người rước con hộ và lập hậu tôi ở cổng trường suốt mấy tuần , tôi đã gặp anh. Thời kì đó , tôi đang làm luận văn và trù biện thông tin nên muốn mặc sự trôi chảy trước khi ra trường. Sau đợt "biệt tích" của tôi , anh quan hoài , lo âu nhiều hơn. Anh còn chủ động làm hẳn một đáng án xin việc cho tôi một công tác thiền vị tốt gần trường để được ở bên anh.

hồi vị dụng ý của anh , tôi hàm tiếu chấp nhận và nguyện sẽ khai giá cho mình một đạo lộ riêng dĩ hậu ra trường. Nói là làm , ngày tôi thông tin luận văn xong anh đến chúc hạ tôi đắc phân A và mời tiến thực. Lần gặp đó là lần gặp chung cuộc của chúng tao cho đến thời khắc này.

quý độ dĩ hậu ra trường và xa anh , tôi đã làm đám hỏi với chồng hiện tại. Chúng tao đồng canh , nhà gần nhau ở quê , bản lai tôi và chồng chích cố nhau qua loa thôi , dĩ hậu ra trường về quê gặp lại , bỉ thời chồng độ giả về quê chơi. Vài cựu nhật lại và biết tôi định huyền mưu sự nên đã khai khẩu với môn hộ sẽ xin cho tôi doanh sinh tốt. Trong khi đợi chờ doanh sinh đó , tôi tự xin cho mình doanh sinh ở thành phố xu chi nhã vụ , linh hoạt và đầy cám dỗ huyền cách anh 200 km , cũng là nơi chồng đang biện công.

bà gia ban sơ thấy "chấm" tôi nên an tâm muốn buộc ràng , họ mô tâm mao bệnh "công anh xúc tép nuôi cò" nên tôi đã Thanh Phú cưới. Bà gia xem tôi là một cô nưæ ng ngoan , lễ phép , biết trước sau , áo bác , có gia cảnh tốt , tôi đã sống trong cái phong sáo toàn hảo ấy cho 亞 kim.

Họ đâu biết rằng tôi từng hữu tình cảm và tương hỗ với hán tử có vợ con , không còn trắng trong , từng đoạ thai. Bất qua , vì lẩn tránh nữu đái ấy , vì muốn duy độc nhất nhân doanh sinh tốt dĩ hậu ra trường , muốn có nhật tử mới nơi thành phố , muốn bách phế cụ hưng mà tôi chịu lấy con biểu điệt.

Tôi thầm biết ơn vì những điều họ định điểm mình nên luôn đoái hiện bổn phận của một người vợ đảm trách , người dâu thảo. Họ khuynh mộ , thương xót và tin cậy một người bất thành tài như tôi , điều đó khiến tôi cảm thấy bất qua. Giờ tôi 28 tuổi , duy độc nhất nhân doanh sinh ổn , lai hạng tự do tương đối , nhìn chung nhật tử hiện tại rất an thích , Trang và cao hưng.

Sau 4 năm phụ cận người chồng tót vời , thương xót , chúng tao tài định có hài tử nhưng đớn đau và trớ trêu , chồng tôi lai bất đắc con vì bản lai anh đắc bệnh thảo lam đề bả , sau cæ  thứ chữa chạy kết quả đều vô vọng.

Anh buồn và chơi bời sa đà nhiều , tôi thấy anh tâm cảnh lắm , thường khuyên chồng đừng buồn và thất vọng vì giờ y khoa xưæ ng minh sẽ hữu vọng , biết đâu chừng có ki tích. Ám địa lí tôi vẫn muốn có con nhưng thấy chồng sở dĩ mô tâm làm chồng buồn hơn. Tôi yêu chồng và tự cữu , sao lục là chồng mà không là tôi?

Tôi bất kiến anh 4 năm , anh cũng bất định tôi làm chi , chích cố tôi có nhật tử thăng bình bà gia và sống ở TP HCM. Cửu cửu anh cũng giao thông qua telephone hỏi thăm sức khỏe , môn hộ , doanh sinh qua loa , an tâm gặp mặt khi xuất sai ở thành phố nhưng tôi đều từ chối và bài minh nữu đái giữa mình và anh đãn phàm quá khứ và vì văn nha nên tôi mới chuyện trò telephone với anh. Anh luôn thuyết đạo không quên được tôi , nhưng khi nghe anh nói những chuyện quan hồ tình cảm tôi cúp máy.

nhật tiền , anh lại giao thông , điều làm tôi bất ngờ anh bảo rằng muốn có con với tôi , muốn trở lại vì chẳng thể quên. Anh đang ly thân và đang nuôi con. Mọi ký ức ùa về , tôi đã lưỡng lự nghĩ suy , so sánh hơn thiệt , chấp nhận và không chấp nhận thì tôi và những người chung quanh được gì , mất gì , vưu ki chồng tôi hiện nay , tôi yêu chồng nhiều lắm. Lí tính và nghĩa tình bảo tôi không chấp nhận lời anh nhưng lòng ham muốn thiên chức làm mẹ , ham muốn phụ trùng đẻ đau giọt máu của mình đã khiến tôi nan kham.

Nghĩa Thọ anh là tôi tang thất hiện tại những gì đã cố công kiến thụ , cũng đồng nghĩa với việc tôi trở nên người phụ bạc bội ơn với bà gia. Tôi đang trong lai hồi xoay luẩn quẩn. Hãy cho tôi thiền hàng đi để được bằng an. Cảm ơn mọi người!

Ngân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét